Cùng ngắm nhìn những chiếc BMW, Mini sặc sỡ tại sự kiện đua xe thể thức Gymkhana chuyên nghiệp đầu tiên tại Việt Nam - và những câu chuyện đặc biệt phía sau..

Ảnh: Otofun

"Như vậy là sự kiện đua xe Ô tô thể thao lớn nhất năm 2020 của Việt Nam đã diễn ra thành công tốt đẹp sau 02 ngày thi đấu rực lửa tại Nhà thi đấu Ninh Bình. Sự kiện lần này đánh dấu một bước ngoặt vô cùng quan trọng trong chuỗi các hoạt động thể thao quần chúng, lần đầu tiên một giải đua xe ô tô thể thao chính thống đầu tiên được cấp phép bởi Tổng Cục Thể Dục Thể Thao.

Đứng trước nhiều khó khăn chủ quan cũng như khách quan nhưng Ban Tổ Chức (BTC) đã quyết tâm phải tổ chức sự kiện này để tạo điều kiện cho các tay đua có một sân chơi lành mạnh cũng như góp phần thúc đẩy việc nâng cao kỹ năng lái xe dành cho mọi người. Giải bắt đầu mở đăng ký từ ngày 19/06 đến hết ngày 18/07, đã quy tụ hơn 40 tay đua đăng ký tham gia. Sau nhiều lần sàng lọc, BTC quyết định chốt danh sách các vận động viên thi đấu chỉ dừng ở con số 30.

Trong suốt 02 ngày diễn ra sự kiện, giải đua TC Motor Gymkhana Championship by Otofun 2020 đã nhận được rất nhiều sự quan tâm của các thành viên trong và ngoài diễn đàn. Hàng nghìn lượt theo dõi của người dân địa phương, lần đầu tiên họ được tận mắt xem một giải đua xe được tổ chức bài bản và có quy mô lớn như thế. Giải đua TC Motor GOC 2020 cũng nhận được sự quan tâm của nhiều đơn vị, doanh nghiệp thuộc ngành công nghiệp ô tô xe máy Việt Nam." [...]

(Phỏng theo bác TuTran - Member gạo cội OF. Link bài viết gốc xem tại đây)

Và tất nhiên rồi, trong các giải đua xe motorsport thì không thể vắng bóng những chiếc BMW, Mini vốn gắn liền với tính năng lái thú vị hay ho. Các bác có thể thấy ngay từ khung nền của giải đấu, BTC cũng phải lựa hình 2 chiếc BMW màu mè sặc sỡ mới chịu.

Nhân vật đầu tiên mà em muốn nhắc đến chính là anh Nguyễn Ngọc Phú - một tay đua gymkhana "hàng cứng" và đồng thời là thành viên Ban điều hành BMWCCV luôn. Dù không lọt top chung cuộc nhưng kết quả của anh Phú vẫn rất ấn tượng, đặc biệt là phong thái thi đấu của anh Phú cũng có chất riêng.

Và một tay đua cũng rất đặc biệt tiếp theo đó là Alain K. đến từ Pháp. Trong 2 lần chạy ở đường đua số 1 anh này đều nhầm đường và không được tính kết quả, nghe nói là vì mấy bữa nay có trục trặc kĩ thuật về xe nên không có nhiều thời gian check lại đường chạy.

Alain K. dự thi với một chiếc E36 đã nâng câp khá nhiều chi tiết. Đặc biệt hơn ngay sau khi hoàn thành đường thi số 1, anh tự tay đem xe qua 1 góc và lôi đồ nghề ra thay thế một số chi tiết để sẵn sàng cho bài thi số 2.

Một chiếc E46 rất đẹp, xe dự thi của anh Leo Vu vốn đã rất nổi tiếng trong làng motorsport Việt Nam.

Và một tay đua khác đến từ Sài Gòn, anh Duy Nguyen - một nhân vật cũng rất đặc biệt trong giải đua năm nay. Trên chiếc Mini Cooper S màu xanh bạc hà cực mát mắt mà anh đã lái từ SG ra tới tận Ninh Bình - địa điểm tổ chức giải đấu, chúng ta có thể thấy tới 2 số báo danh dự thi. Phần dưới đây em xin trích dẫn lại nguyên văn bài viết của anh Tu Tran OF. Một góc nhìn hay về một câu chuyện thú vị.


Có lẽ nhiều người sẽ nghĩ rằng đua xe là sẽ phải bụi bặm, phải lạnh lùng, cứng rắn hay những bộ quần áo bị bám chặt bởi mùi xăng, mùi lốp cháy, mùi khét lẹt của những lá côn bị cháy. Dân đua xe là nam phải hầm hố, cơ thể cơ bắp cuồn cuộn với những bộ đồ jean rách bươm. Hay ví dụ đó là nữ thì phải là một cô nàng cá tính với chiếc áo ba lỗ, chiếc mũ phớt đội lệch một bên, trên cánh tay đôi ba vết dầu vết mỡ. Thế nhưng không, hai ngày ở sân nhà thi đấu Ninh Bình em đã được chứng kiến một hình ảnh rất chi là đặc biệt của một đội đua đặc biệt đến từ thành phố HCM.

Đội đua này đặc biệt ở chỗ họ chính là một gia đình, hai vợ chồng cùng nhau tập luyên, cùng nhau đăng ký thi đấu trên cùng một chiếc xe. Nếu là một cổ động viên chắc hẳn các bác sẽ thấy lạ với một chiếc Mini cooper S sản xuất năm 2008 trên thành xe được gắn những hai số thi đấu. Trong khi các xe khác chỉ có một.
Chị Phạm Ngọc Xuân Tiên, với số thi đấu 08 là một trong hai vận động viên nữ của giải lần này. Anh Nguyễn Đức Duy với số thi đấu là 10. Theo như quy định của ban tổ chức ở những đường thi sẽ bắt đầu lượt chạy với thứ tự từ lớn đến nhỏ, và có những đường thi các vận động viên sẽ bắt đầu lượt chạy với số từ nhỏ đến lớn. Hai vợ chồng vận động viên này cứ thay phiên nhau trông cậu con trai nhỏ, vợ chạy thì chồng sẽ trông con và ngược lại.

Ở bộ môn Gymkhana nó khác hoàn toàn với những bộ môn đua xe tốc độ, ở đây các vận động viên so tài với nhau dựa trên kỹ năng xử lý và một cái rất quan trọng đó là kỹ năng ghi nhớ bản đồ đường thi. Đường thi được thể hiện bằng những chấm đỏ xanh và những mũi tên chỉ dẫn hướng chạy trên giấy, còn trên đường chạy nó là những chóp (côn) giống y như nhau được đặt tại các vị trí khác nhau theo ý đồ của ban tổ chức. Việc ghi nhớ những hướng chạy, số vòng qua chóp là rất khó khăn đối với các vận động viên. Có lần chị Tiên chạy sai đường và bị lỗi DNS phải dừng bài thi thì ở ngoài đường thi là hình ảnh thế này đây. Hai cha con anh Duy đang đứng chờ chị ở khu vực lối ra, rất hài hước anh còn nói với cậu bé rằng lêu lêu má đi con, lêu má lớn rồi mà còn đi nhầm đường đi.

Nếu những hình ảnh driff hay những pha bẻ lái bất ngờ tạo thành sự ấn tượng trên đường thi thì hình ảnh anh Duy tự tay đội cho vợ mình chiếc mũ bảo hiểm và căn dặn vợ mình trước lượt thi đấu lại tạo thành một hình ảnh hết sức đẹp và cảm động với cá nhân em. Ồ, hóa ra đua xe không chỉ có tiếng gào rú của động cơ mà nó còn có cả sự nhẹ nhàng của tình yêu. Hóa ra đua xe không cần phải ồn ào hay thể hiện mà nó chỉ cần một chút quan tâm chia sẻ giữa hai người với nhau.

Em lại thực sự ấn tượng hơn khi nghe chị Tiên chia sẻ với cánh phóng viên lý do vì sao lại tham gia giải đua này. Chị nói chị tham gia là để được thử xem cảm giác là một tay đua nó như thế nào, được chạy hết ga hết số cái mà ngoài đường không có chạy được. Và chị muốn tham gia để hiểu thêm về thứ mà chồng mình đam mê và để có thể giúp đỡ và hỗ trợ chồng mình trong cái đam mê đầy sự thú vị này.

Được biết, thay vì chọn việc gửi xe và bay ra để tham gia giải gia đình anh chị đã chọn hình thức sử dụng chính chiếc xe của mình chạy từ HCM ra Ninh Bình. Cả gia đình bắt đầu chuyến đi từ ngày 22/07 vừa đi vừa tham quan và giao lưu với những người bạn địa phương.

Trong thi đấu việc thắng hay thua nó không còn quá quan trọng, thứ quan trọng nhất là mình đã chiến thắng được chính mình. Tại giải năm nay, hai anh chị tuy không đạt được thành tích như mong đợi nhưng nhìn anh chị chẳng có một nét buồn trên khuôn mặt. Khi được hỏi sau giải thì anh chị tính sẽ quay trở về như thế nào, anh Duy nói sẽ tiếp tục di chuyển về nhà bằng chiếc Mini cooper S thôi. Anh chị vẫn muốn tranh thủ đi tham quan những địa điểm đẹp trên cung đường trở về nhà. Chúc anh chị sẽ có một chuyến đi thú vị và có những trải nghiệm đẹp về giải đua cũng như một trải nghiệm khó quên ở vùng đất cố đô Hoa Lư này. Hẹn gặp lại anh chị ở những giải đua sau.

(OF-TuTran)

Chia sẻ bài viết này